Showing posts with label polic. Show all posts
Showing posts with label polic. Show all posts

Friday, 3 February 2012

594.Luật đất đai rắc rối ở Việt Nam – Phần 3: Sự khôn ngoan của những người nông dân

Asia Sentinel

Luật đất đai rắc rối ở Việt Nam – Phần 3: Sự khôn ngoan của những người nông dân

Tác giả:  David Brown

Người dịch: Đỗ Quyên

Hiệu đính: David Brown

Ngày 3-2-2012

Đây là phần cuối trong loạt ba bài về tham nhũng trong hoạt động thu hồi đất đai ở Việt Nam, mà xét về nhiều mặt là ngang ngửa với Trung Quốc. Loạt bài của David Brown, một nhà ngoại giao hưu trí, từng làm việc ở Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ với nhiều cương vị ở các nước Đông Á.

Đối với gần như tất cả nông dân trên toàn quốc, đổi mới ở Việt Nam – cuộc cải cách kinh tế đã chấm dứt nỗ lực thảm hại của Việt Nam nhằm xây dựng một nền kinh tế kiểu Xô Viết trong những năm sau “cuộc kháng chiến chống Mỹ” – có ý nghĩa như một sự chấm dứt chế độ nông trang tập thể. Các hợp tác xã với quy mô tương đương một làng đều bị giải tán – trừ một số rất ít ngoại lệ – và mỗi gia đình làm nông đều được thuê đất với thời hạn 20 năm. Được tự do lao động trên những mảnh đất của cá nhân và hưởng lợi từ chính lao động của mình, họ đã tạo ra một mức tăng trưởng kỳ lạ trong năng suất nông nghiệp.

Trong 15 năm kể từ 1993, sản lượng nông nghiệp tăng hơn 100% (hơn gấp đôi – ND). Cho đến năm 2008, Việt Nam đã trở thành nước xuất khẩu hàng đầu về gạo, cà phê, hạt điều, tiêu, cá và tôm nuôi, thậm chí ngay cả khi nhân lực dư thừa dịch chuyển từ làng xã ra làm việc ở các khu công nghiệp mới nở rộ.

Tuy nhiên, năm tới (2013), đợt thuê đất thời hạn 20 năm đầu tiên sẽ hết hạn. Tại Việt Nam, dường như có một quan điểm đồng thuận rằng cần phải xem lại luật đất đai. Vấn đề là xem lại thế nào. Diễn giải theo nghĩa đen thì các điều khoản có hiệu lực từ năm 1993 cho phép nhà nước lấy lại nông trang khi hết hạn cho thuê đất, mà không buộc phải đền bù. Theo các chuyên gia, dường như niềm tin của nông dân – rằng họ có thể giữ quyền tiếp tục lao động trên đất đai của mình – đúng là chỉ là niềm tin. Nó không có cơ sở pháp lý trong luật Việt Nam.

Những phát biểu học thuật gần đây khẳng định một quan điểm chung, cho rằng sự mơ hồ của luật đất đai hiện hành, sự thiếu minh bạch trong thủ tục hành chính, cùng nguồn lợi nhuận mà những kẻ trong cuộc mau chóng có được khi cướp đất nông nghiệp của dân và chuyển hóa đất ấy sang các mục đích sử dụng khác, là nguyên nhân chính thúc đẩy tham nhũng trong chính quyền. Nhiều năm nỗ lực và ban hành thủ tục dường như chỉ làm tăng thêm nhiều cơ hội kiếm chác phi pháp. 90% khiếu nại dân sự gửi tới tòa án là có liên quan đến tranh chấp đất đai.

Thậm chí ngay cả khi quá trình không bị tham nhũng thẩm thấu vào, thì việc chuyển đổi đất đai từ mục đích chính là làm nông sang làm khu công nghiệp, bất động sản, đường xá và sân gôn, cũng là vấn đề ngày càng gây lo ngại. Bộ Nông nghiệp Việt Nam tính toán rằng trong giai đoạn 2001-2006, 376.000 hecta đất trồng lúa đã bị thu hồi, làm hơn 1 triệu nông dân bơ vơ. Luật sửa đổi luật đất đai năm 2003 – nhằm kích thích “phát triển” bằng cách đơn giản hóa các hợp đồng lớn – có vẻ như lại làm tăng tốc độ nông dân mất đất. Trong số 31.000 đơn khiếu nại liên quan đến đất đai trong năm 2007, khoảng 70% phản ánh việc được đền bù không thỏa đáng cho số đất bị thu hồi.

Chưa có bằng chứng vững chắc nào cho thấy bộ chính trị đã quyết định sửa đổi hiến pháp Việt Nam, bản hiến pháp với nội dung nêu rõ rằng “đất đai thuộc sở hữu toàn dân, do nhà nước đại diện quản lý.” Tuy nhiên, vụ nổ súng hồi đầu tháng 1 của một gia đình nông dân nhằm vào lực lượng cảnh sát được điều tới để cưỡng chế thu hồi 20 hecta đất nuôi cá của họ đã thể hiện vấn đề theo cách trần trụi nhất.

Phân tích vụ Tiên Lãng, tờ báo Sài Gòn Tiếp Thị bình luận: “Gần 20 năm qua, kể từ luật Đất đai 1993, người nông dân tin tưởng vào công cuộc đổi mới bởi họ nhất quyết rằng, sau khi hết thời hạn giao đất, họ sẽ tiếp tục được quyền sử dụng đất đó làm tư liệu sản xuất nông nghiệp nếu có nhu cầu, tài sản trên đất là tài sản thuộc quyền sở hữu của riêng họ được pháp luật bảo vệ. Đó là cơ sở chính trị để người dân tiếp tục tin Đảng, theo Đảng.

Giờ đây, dường như chỉ có một hành động quyết liệt của Đảng và chính phủ – nhằm bảo vệ quyền sở hữu của nông dân đối với mảnh đất mà họ đã lao động trên đó – mới có thể thỏa mãn dư luận Việt Nam. Chỉ có một thứ quyền không thể mơ hồ – là quyền sở hữu, chuyển nhượng, mở rộng hoặc cải thiện chất lượng đất đai tùy theo ý muốn của người nông dân – mới có thể xoa dịu nỗi lo sợ của họ. Nói tóm lại, Đảng và chính phủ chịu sức ép phải luật hóa truyền thống làng xã.

John Gillespie – một giáo sư Úc gần đây có nghiên cứu về cách thức các tòa án địa phương ở Việt Nam xử lý tranh chấp về quyền sở hữu – cho rằng còn nhiều ưu điểm khi đi theo hướng trên. Các thẩm phán, theo thông lệ, thường đẩy những người dân kiện tụng đến gặp trọng tài hòa giải, còn trọng tài thì có xu hướng rất mạnh là đề xuất phương án giải quyết dựa trên “lương tri và tình cảm của dư luận” hơn là căn cứ vào văn bản pháp luật. Gillespie phát hiện ra rằng họ làm thế bởi vì hòa giải chắc chắn là có khả năng cao hơn nhiều so với đương đầu cãi vã, trong việc đem lại một kết quả lâu bền cho tranh chấp đất đai.

Đó là giải pháp được hướng đến khi Đoàn Văn Vươn và các nông dân Tiên Lãng khác kháng cáo đối với lệnh của tòa án địa phương buộc họ phải rời khỏi trại cá mà họ đã lao động từ rất lâu và rất vất vả khó khăn để xây dựng nên. Các nông dân cùng với đại diện huyện Tiên Lãng đã nhất trí với cái giải pháp giữ thể diện mà trọng tài đưa ra. Tuy nhiên, chủ tịch huyện và chủ tịch xã của ông Vươn – hai anh em – nuốt lời.

Giấy trắng mực đen, hàng nghìn bài báo về vụ nổ súng ở Tiên Lãng đã xuất hiện trên báo chí Việt Nam, và còn hàng nghìn bài viết nữa được đăng tải trên không gian blog rất sinh động ở Việt Nam. Tuy nhiên, cho đến nay, vẫn chưa rõ động cơ của quan chức địa phương – những người đòi Đoàn Văn Vươn phải trả lại khu đất đầm lầy cho thuê và cuối cùng đã quyết định thu hồi trại cá của ông Vươn bằng vũ lực.

Quan chức địa phương nói với một cán bộ điều tra thuộc Mặt trận Tổ Quốc rằng họ muốn giúp chính phủ tránh phải trả một khoản tiền đền bù lớn, nếu thực sự một sân bay mới sẽ được xây dựng dọc bờ biển, như đã có tin đồn. Dân làng thì nói, cũng với nhân viên điều tra đó, rằng họ tin là các quan chức muốn kiếm chác bằng việc bán lại trại cá, và quả thật là đã có nhiều người mua xếp hàng sẵn sàng rồi.

Đây là một phép đo xem công chúng nghi ngờ tới mức nào những nguyên nhân bí mật đằng sau việc nhà nước thu hồi tài sản ở Việt Nam, mà chưa một nhà phân tích nào nói ra rằng: các quan chức chỉ đang cố làm điều mà họ cho là luật đất đai khiến họ phải làm.

Nguồn: Asia Sentinel

Bản tiếng Việt © Ba Sàm 2012

Mời xem lại: Luật đất đai rắc rối ở Việt Nam – Phần 1: Vụ án bà Ba Sương   –  Luật đất đai rắc rối ở Việt Nam – Phần 2: Tiếng súng ở Tiên Lãng.

Saturday, 21 January 2012

589. Nghe tiếng Tết ngày xưa

Nghe tiếng Tết ngày xưa

Đình Dũng
Thứ Bảy,  21/1/2012, 22:33 (GMT+7)
Phóng to

Thu nhỏ


Add to Favorites


In bài


Gửi cho bạn bè
Hình ảnh một thời đã qua - TL.

(TBKTSG Online) - Tiếng nổ đì đùng từ gian hàng kế bên khiến cô gái trạc 4 tuổi tò mò hỏi: Tiếng gì vậy ba? À, đó là tiếng pháo, ba cô bé trả lời. Pháo là gì hả ba? Tại sao nó lại kêu được vậy? Tại sao... Ba cô bé bắt đầu giải thích cho con trẻ khái niệm mà có lẽ lần đầu tiên trong đời nó được nghe.

Nhìn dây pháo điện tử dài cả mét với các viên pháo màu đỏ to gần bằng cổ tay, không chỉ có cô bé tò mò mà nhiều người cũng phải quay về phía gian hàng này khi thỉnh thoảng nghe tiếng nổ được khuếch đại bằng cặp loa, lấn lướt các âm thanh lẫn lộn khác phát ra từ các gian hàng trong hội chợ hoa xuân tại khu đô thị Phú Mỹ Hưng, quận 7, TPHCM.

Tiếng hỏi của bé trong khung cảnh thấm đẫm chất quê mộc mạc với hoa, với đồng lúa, với vườn bắp giữa chốn phồn hoa đô hội, khiến ba cô bé bất giác nghe trong không khí mùi nồng nồng của hương vị quen quen, thấy cay cay trong khóe mắt làn khói cay ngày nào, và thấy vọng về trong ký ức của mình âm thanh của hơn 20 năm trước – thời mà tiếng đì đùng của pháo là âm thanh không thể thiếu trong đêm giao thừa.

Đã có một thời người ta tiễn năm cũ đi và đón năm mới về bằng tiếng nổ của pháo đại, pháo trung, pháo chuột và nhiều loại khác. Người thích thì nói tiếng nổ của pháo rộn ràng, làm con người hưng phấn với hương xuân; còn kẻ không ưa thì coi những âm thanh chỉ ồn ào, vì không có pháo xuân vẫn sang đấy thôi!

Tết xưa nhuốm màu xác pháo đỏ trong sân, ngoài cổng, và thậm chí người ta chứng tỏ sự giàu sang của mình qua độ dài của băng pháo. Người nhiều tiền thì khoe băng pháo dài vài mét, còn kẻ ít tiền thì cũng ráng tìm băng pháo dài cỡ gang tay đốt cho có với người ta.

Với đám con trai choai choai ngày ấy thì pháo có sắc màu riêng. Nhiều khi đó là cách chứng tỏ sự lì lợm của mình qua việc châm ngòi pháo rồi đợi pháo sắp nổ mới quăng đi. Chính cái trò này đôi khi được con gái phong lên làm ‘quỷ’. Viên pháo được xé ngòi, búng bớt thuốc để khi đốt không nổ ngay mà cháy từ từ. Đám con trai đợi con gái đi ngang qua, đốt rồi quăng vào chân cô gái. Nhiều cô giật bắn người vì tiếng nổ ngay dưới chân mình, vội đưa mắt nhìn đám con trai đang cười hí hí chửi: Đồ quỷ! Nhiều khi chửi xong lại bẽn lẽn cười với ‘đám quỷ’ đó. Ngày xưa nghèo nhưng người ta ăn tết dài, hết mùng (hết mùng 10) mới chịu thôi, và do vậy pháo cũng nổ trong thời gian ấy.

Mà đâu chỉ có dịp tết, ngày thường người ta cũng nghe được âm thanh ấy. Nghe tiếng pháo nổ, người ta biết ngay là đâu đó có đám cưới. Tiếng pháo nổ góp vui cho niềm vui hai họ, nhưng nhiều khi nó cũng là nỗi buồn của kẻ đang tan nát cõi lòng theo xác pháo khi người yêu người yêu đi lấy người khác!

Sắc thái vui buồn của pháo cũng đã được người ta đưa vào thơ, vào nhạc, và dùng nó với môt nghĩa tượng trưng nào đó. Thực tế, pháo cũng đem đến không ít đau thương cho nhiều người. Hồi đó, năm nào chả nghe có tai nạn vì pháo. Người làm ra nó bị nạn, và người chơi nó cũng bị thương. Không ít kẻ trong đám choai choai ngày ấy bị nám tay, thậm chí rách bàn tay vì không kịp ném đi viên pháo đã tới lúc nổ.

Chính vì sự nguy hiểm này, Việt Nam đã cấm sản xuất và đốt pháo kể từ đầu năm 1995. Kể từ đó, không khí đêm giao thừa là những đám đông ngửa cổ lên trời nhìn pháo bông nổ thành chùm rồi rơi xuống; trong khi đó những người ở nhà dán mắt vào tivi theo dõi những tia sáng vụt lên không trung rồi tản ra với nhiều hình dạng và nhiều sắc màu. Ở một vài nơi, khoảnh khắc đêm giao thừa được điểm bằng tiếng chuông nhà thờ, tiếng chuông chùa thay tiếng pháo nổ năm xưa.

Xuân vẫn sang, tết vẫn đến dù pháo không nổ trong 17 năm qua. Bất chấp những khó khăn của năm cũ và cho dù viễn cảnh kinh tế sắp tới có màu gì đi chăng nữa, người ta vẫn đang hối hả đón tết và chơi xuân.

Tiếng pháo năm xưa nay được mô phỏng lại trong tiếng loa điện tử (cũng giống như người ta lấy kim đâm vào chùm bong bóng giả tiếng pháo trong ngày tân hôn). Có thể cô bé kia đã phần nào hiểu được tại sao pháo nổ qua giải thích của ba mình, nhưng có lẽ nó sẽ không cảm nhận được mùi pháo trong đêm giao thừa và trong mấy ngày tết như ba nó, và chắc chắn nó sẽ chẳng bao giờ có dịp chửi kẻ nào đó là ‘đồ quỷ’ khi giật mình vói tiếng pháo nổ ngay dưới chân mình.

Monday, 16 January 2012

588.Vài câu hỏi về vụ Đoàn Văn Vươn

Ghi chú: Đây là bản đã được biên tập và sửa soạn đăng của một tờ tạp chí, có trang mạng, nhưng rồi không rõ vì sao không đăng nữa và lịch sự gửi lời xin lỗi đến tác giả. Sắp Tết rồi, chắc là ai cũng muốn có những ngày quần tụ vui vẻ bên người thân, làng báo cũng vậy, không muốn như đại gia đình ông Vươn.

Vài câu hỏi về vụ Đoàn Văn Vươn 

Nguyễn Quang A 

Năm 2012 mở đầu bằng một vụ cưỡng chế thu hồi đất tai họa. Tại cống Rộc, xã Vinh Quang, huyện Tiên Lãng, Hải Phòng, bốn công an và hai bộ đội tham gia thi hành cưỡng chế thu hồi đất ngày 5-1-2012 đã bị mìn tự tạo và súng săn của những người bị thu hồi đất làm trọng thương. Ngày 7-1-2012 Cơ quan cảnh sát điều tra Hải Phòng đã khởi tố vụ án “giết người và chống người thi hành công vụ”.

Đây là một vụ hết sức nghiêm trọng, sẽ đi vào lịch sử tư pháp Việt Nam và chắc chắn sẽ gây nhiều tranh cãi và tác động sâu sắc đến luật đất đai sắp tới.

Bài này chỉ  nêu ra vài câu hỏi dựa trên những thông tin do báo chí  cung cấp để góp phần vào cuộc tranh luận đó nhằm tránh những sự cố đáng tiếc như vụ cưỡng chế thu hồi đất này.

Trước khi nêu ra các câu hỏi đó, cần tóm tắt các sự kiện do báo chí đưa cho đến 13-1-2012.

Theo đó, anh Đoàn Văn Vươn, một người lính, một kỹ sư nông lâm, khi ra quân năm 1986, đã trở về địa phương lấn biển, trồng cây, đắp đê để tạo thành hồ nuôi trồng thuỷ sản. Nhiều năm trời, Đoàn Văn Vươn cùng anh em họ hàng đã vật lộn với biển, bão tố và quần quật lao động đưa hơn 20.000 m3 đất, đá về để lấn, cải tạo biển thành đầm nuôi tôm. Anh đã mất đứa con gái yêu 8 tuổi chính tại nơi đây.

Trong cuộc họp báo ngày 12-1-2012 của Ủy Ban Nhân Dân thành phố  Hải Phòng, ông Lê Văn Hiền chủ tịch UBND huyện Tiên Lãng cho biết: năm 1993, huyện chỉ giao 21 ha đất bãi bồi ven biển cho ông Vươn, sau đó ông Vươn lấn ra biển thêm 19,3 ha phía ngoài, rồi đề nghị hợp thức hóa, được huyện ra quyết định giao đất bổ sung.

Như thế  tổng cộng huyện đã giao cho anh Vươn 40,3 ha.

Theo ông Bùi Quang Sản, Giám đốc Sở TN&MT TP Hải Phòng, huyện Tiên Lãng giao 21ha đất bãi bồi cho ông Vươn vào ngày 4-10-1993 trước khi Luật Đất đai 1993 có hiệu lực (15-10-1993) và theo ông là căn cứ vào Luật Đất đai năm 1987. Còn khu đầm 19,3 ha của ông Vươn được UBND huyện Tiên Lãng ra quyết định giao đất vào năm 1997. 

Theo Người Lao Động, hết thời hạn, UBND huyện ra quyết định thu hồi khu đầm này. Sau đó, các hộ dân đã khởi kiện ra TAND huyện Tiên Lãng yêu cầu hủy quyết định thu hồi diện tích đầm trên. Tháng 11-2009, TAND huyện mở phiên sơ thẩm, bác đơn khởi kiện của các hộ dân.

Các hộ  dân này đã kháng cáo lên TAND TP Hải Phòng. Trong quá  trình thụ lý vụ  án, ngày 9-4-2010, thẩm phán Ngô  Văn Anh đã lập “biên bản tạo  điều kiện cho các đương sự  tự thỏa thuận với nhau về  việc giải quyết vụ án”  có đóng dấu của TAND TP Hải Phòng. Theo biên bản này, ông Đoàn Văn Vươn sẽ rút  đơn kiện, còn UBND huyện Tiên Lãng đồng ý cho ông Vươn và  các hộ dân tiếp tục thuê  lại đầm. Tuy nhiên, vừa qua, UBND ra quyết  định thu hồi đất của  ông Vươn và tổ chức cưỡng chế  vào ngày 5-1.” 

Ông chủ tịch huyện Tiên Lãng thừa nhận “ngôi nhà bị phá sập nằm trong phần diện tích đầm chưa bị cưỡng chế nhưng là nơi chủ đầm tấn công lực lượng cưỡng chế”. Nói cách khác các lực lượng cưỡng chế đã tiến vào khu vực không bị cưỡng chế, và việc nổ mìn, bắn súng đã xảy ra trên phần đất đó, chứ hoàn toàn không phải trên phần đất của anh Vươn mà chính quyền muốn cưỡng chế.

Vấn  đề mấu chốt ở đây là phải rạch ròi giữa  đất công (do nhà nước hay một cộng đồng sở  hữu) và đất tư (do các cá nhân hay các tổ  chức của họ sở hữu).

Theo luật tự nhiên, đất hoang được ai khai phá là đất của người ấy. Người dân có thể sở hữu  đất bằng cách khai khẩn đất vô chủ, mua hay nhận chuyển nhượng đất đã có chủ (từ  các chủ trước mà có thể nhà nước, cộng đồng hay các cá nhân khác). Theo luật tự nhiên, đầm do người dân lấn biển để nuôi trồng thủy sản ở xã Vinh Quang, Tiên Lãng phải thuộc sở hữu của họ.

Nói như  thế không có nghĩa là các cá nhân có  thể xâm phạm đất đã có chủ (dù  là của nhà nước hay của các chủ khác); khi họ khai khẩn đất được cho là đất hoang (nếu không có chủ sở hữu nào khác chứng minh đất đó thuộc sở hữu của mình) thì nhà nước phải thừa nhận đất hoang được họ khai khẩn là đất của họ. Đất do nhà nước sở hữu cũng phải có hồ sơ quyền sở hữu như của cá nhân và cộng đồng, thí dụ đất của phủ chủ tịch cũng phải có hồ sơ (sổ đỏ) giao cho một cơ quan đại diện chủ sở hữu nhà nước nhất định (Văn phòng chủ tịch nước chẳng hạn) và phải được lưu trữ trong hồ sơ của cơ quan quản lý đất đai giống như đất thuộc sở hữu khác.

Đáng tiếc từ các năm 1980 đến nay nhà nước Việt Nam quy định “Đất đai thuộc sở hữu toàn dân do Nhà nước thống nhất quản lý” ngược với luật tự nhiên mà luật pháp của hầu hết các nước (kể cả Việt Nam trước kia) đều chấp nhận (tức là thừa nhận sở hữu tư nhân về đất và có sự phân định rạch ròi giữa đất công và đất tư). Đấy là điểm mấu chốt (bên cạnh việc nới rộng hạn điền để khuyến khích tích tụ ruộng đất) mà luật đất đai (sửa đổi hay mới) phải nên đưa vào.

Dưới đây, chúng ta bám theo các luật đất đai hiện hành, bất chấp sự thiếu sót nghiêm trọng nêu trên mà luật đất đai mới phải sửa đổi, để nêu ra vài câu hỏi.

  1. Rành rành chủ tịch huyện Tiên Lãng đã vi phạm các luật đất đai hiện hành: huyện không được phép giao diện tích đất lớn như vậy theo bất cứ luật đất đai hiện hành nào. Hạn mức đất nêu trong các luật đó quá nhỏ không phù hợp với và cản trở sự phát triển của sản xuất và hiện đại hóa. Luật đã lạc hậu và tất cả các cơ quan nhà nước đều đã ngầm cho phép vượt rào về hạn mức. Và sự vi phạm này của các cơ quan nhà nước lại đáng hoan nghênh và lỗi hoàn toàn thuộc về Quốc Hội do đã chần chừ trong việc bãi bỏ hay nới rộng hạn mức.
  2. Rành rành chủ tịch huyện Tiên Lãng đã vi phạm quy định về thời hạn giao đất: theo Điều 20 Luật Đất Đai 1993 và Điều 67 của Luật Đất Đai 2003, thời hạn giao đất để nuôi trồng thủy sản là 20 năm, chứ không hơn, không kém.
  3. Và theo quy định của luật thì thời hạn của 21 ha phải đến 2014 mới hết 20 năm (không thể vin vào lý do giao đất 11 ngày trước khi Luật 1993 có hiệu lực vì khi đó chủ tịch huyện còn phạm tội cố ý lách luật do Luật này được ban hành ngày 14-7-1993 và có hiệu lực vào ngày 15-10-1993 và 11 ngày sau cũng phải hiệu chỉnh thời hạn); và thời hạn của 19,3 ha đất được giao năm 1997 phải đến 2018 mới hết hạn. Đó là chưa nói đến diện tích hồ do người dân lấn biển tạo ra mà thực chất phải thuộc quyền sở hữu của người khai phá có được coi là đất hay không, có thuộc phạm vi quy định của các luật đất đai hay không. Hơn nữa, chỉ được thu hồi đất theo Điều 26 và 27 của Luật đó (hay Điều 39 của Luật Đất Đai 2003) mà rõ ràng theo các điều này thì không thể thu hồi như quyết định của chủ tịch huyện Tiên Lãng.

Dựa vào thông tin diễn biến và 3 điểm nêu trên có thể  nêu ra vài cấu hỏi như sau:

  1. Tại sao không xử lý chủ tịch huyện Tiên Lãng về những sự vi phạm pháp luật rành rành nêu ở điểm 2 và 3 kể trên trong suốt thời gian rất dài? Tại sao những kẻ lộng hành và thiếu hiểu biết về pháp luật lại được đưa vào các chức vụ quan trọng như vậy? Các nhà chức trách của thành phố Hải Phòng và trung ương tại sao đã không xử lý?
  2. Tại sao chủ tịch UBND huyện Tiên Lãng lại muốn thu hồi hơn 40 ha của anh Vươn để chia nhỏ rồi giao cho những người khác? Vì việc chia nhỏ không phù hợp với sự phát triển của kinh doanh nuôi trồng, phá hoại sản xuất. Và những người khác này là ai? Liệu có sự cấu kết giữa ông anh chủ tịch UBND huyện và ông em chủ tịch UBND xã? Việc thu hồi không đền bù là sự cướp đoạt tài sản một cách trắng trợn và trái luật và ông chủ tịch UBND huyện Tiên Lãng có phạm tội lạm quyền?
  3. Liệu quyết định thu hồi đất của chủ tịch huyện Tiên Lãng là trái luật? (Theo các thông tin nêu ở các điểm 2 đến 3 kể trên, thì quyết định thu hồi đất là hoàn toàn trái luật và việc người dân kiện chính quyền và việc tòa yêu cầu 2 bên hòa giải là minh chứng rõ ràng về sự vi phạm luật đó của chính quyền; chúng ta không bàn ở đây về chuyện “hòa giải” và biên bản hòa giải của tòa án, cũng như hành xử của chính quyền sau đó).
  4. Nếu quyết định thu hồi đất là trái luật, thì việc cưỡng chế thu hồi đất là trái luật và trong trường hợp đó những người tham gia cưỡng chế có thể được coi là “những người thi hành công vụ” hay không? Việc lực lượng cưỡng chế tiến vào đất không bị cưỡng chế đã minh chứng rõ ràng về việc làm sai trái của họ và như thế khó có thể gọi họ là những người “thi hành công vụ” mà phải gọi là “những kẻ lạm hành công vụ”. Và nếu như vậy thì quyết định khởi tố vụ án “chống người thi hành công vụ” liệu có trái luật hay là sự lạm quyền?
  5. Tại sao bộ đội lại tham gia? Nếu bộ đội công binh được huy động để gỡ mìn chỉ sau khi mìn đã nổ thì còn có thể hiểu được. Nếu bộ đội được huy động để tham gia cưỡng chế từ đầu, thì không thể chấp nhận được; quân đội không được phép làm việc đó; sứ mạng của quân đội là chống ngoại xâm chứ không được tham gia giải quyết tranh chấp dân sự; trong trường hợp này phải đưa người đã lệnh cho bộ đội tham gia cưỡng chế ra trước tòa án binh. Bộ Quốc phòng phải làm rõ các vấn đề này để nhân dân được biết và nếu sai (tức là bộ đội được huy động từ đầu) thì phải xử lý nghiêm những kẻ vi phạm để bảo vệ uy tín của quân đội.
  6. Tại sao những người cưỡng chế lại mang vũ khí tiến vào khu nhà 2 tầng của anh Đào Văn Quý mà khu vực đó không phải là khu vực bị chính quyền thu hồi? Hành động đó có vi phạm chủ quyền của chủ nhà và các quyền công dân khác? Theo tôi là có, và vì thế họ không được coi là những người thi hành công vụ và hành động chống trả phải được xem là phòng vệ chính đáng.

Theo tôi, nguyên nhân chính của vụ đáng tiếc xảy ra ngày 5-1-2012 tại cống Rộc, Quang Vinh, Tiên Lãng, Hải Phòng là những sự vi phạm luật liên tiếp của chủ tịch huyện Tiên Lãng như nêu ở trên và trong các câu hỏi ở các điểm 4-7 và điểm 9 ở trên, cũng như sự vi phạm luật của chính quyền trong việc ra quyết định cưỡng chế và tổ chức cưỡng chế. Những người lộng hành và vi phạm luật như ông chủ tịch huyện phải bị trừng trị. Chính sự lộng quyền, sự vi phạm pháp luật trắng trợn của người đứng đầu huyện Tiên Lãng đã đẩy gia đình anh Vươn vào bước đường cùng.

Và khi xem xét hành động đáng tiếc của anh Đào Văn Quý (người đã bắn) phải lưu ý đến bối cảnh ấy.

  1. Theo điểm 7 và 9 nêu trên, liệu hành động chống trả của anh Đào Văn Quý có phải là hành vi “phòng vệ chính đáng” hoặc hành vi “vượt quá giới hạn phòng vệ chính đáng” theo Điều 15 của Bộ Luật Hình sự?
  2. Tại sao Hội Nông Dân và Hội cựu chiến binh không can thiệp để bảo vệ quyền lợi hợp pháp của các hội viên của mình trong suốt thời gian tranh chấp cũng như sau khi vụ việc đã xảy ra? Hay tổ chức xã hội dân sự nào có thể giúp những người cựu chiến binh và nông dân bảo vệ quyền lợi hợp pháp của mình trước sự lộng hành của các quan chức địa phương?

Để trả lời cho các câu hỏi trên không thể giao cho chính quyền Hải Phòng xem xét, như việc Bộ Tài nguyên môi trường giao cho sở Tài nguyên môi trường làm rõ, mà các cơ quan trung ương phải nhanh chóng vào cuộc.

Và có  thể còn phải đặt ra nhiều câu hỏi khác, thí  dụ vai trò và trách nhiệm của Quốc Hội  đến đâu?

Vụ đáng tiếc ở Tiên Lãng ngày 5-1-2012 là vụ hết sức nghiêm trọng. Chúng ta chờ xem Quốc Hội, Chính phủ và các cơ quan tư pháp hành xử ra sao. Nếu dung túng các quan chức địa phương, không nghiêm trị các hành vi phạm pháp luật của họ, nếu xử không công bằng đối với những người vừa bị bắt, thì hậu quả có thể rất khó lường.

N.Q.A

Cáo lỗi bà con … Hì hì! Bữa nay sao nhiều “cáo lỗi” quá, chắc do ngày Ông Công Ông Táo? Hồi sáng đăng bài bị sơ sót, số thứ tự bị sai (các số 10, 11 lại thành 1, 2). Độc giả phát hiện, xin sửa lại cho đúng (18h).

Sunday, 15 January 2012

587.BẠO LỰC ĐỎ

BẠO LỰC ĐỎ

Nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo

Nhìn ngược về lịch sử, những cuộc khởi nghĩa nông dân đều nổ ra bởi sự áp bức của quyền lực trị vì, bóc lột, cướp công cướp của. Vụ nổi dậy của nông dân Thái Bình cuối thế kỷ trước đã lật đổ nhiều quan chức từ thôn xã đến huyện tỉnh. Và giờ đây, cuộc nổi dậy của gia đình Vươn nông dân cũng chỉ lặp lại như vậy mà thôi.

Có một thời chúng ta nói nhiều tới chuyên chính vô sản. Từ ông Lenin tới ông Stalin. Từ ông Mao đến ông Đặng. Từ ông A đến ông Z… Và máu đỏ nhuộm dân đen.

Thiên An Môn đẫm máu

Máu. Máu. Và máu…

“Máu người không phải nước lã!!!”. Ai cũng biết điều đó.

Nhưng hôm nay chúng ta vẫn phải hàng ngày chứng kiến máu đổ. Máu đổ ở đâu xa?, ở ngay bên ta đấy thôi.

Chiến tranh, chết vì bom đạn đối phương. Hòa bình, chết vì bất đồng chí hướng. Học trò chết vì lời mắng của thầy cô. Bạn bè chết vì ghen tuông, hiềm tị. Đồng chí chết vì tham ô hủ hóa. Dân chết vì kẹt xe, kẹt đường sống, chết vì bọn “xã hội đen” hoành hành như chốn không người. Và chết vì quyền lực.

Quyền lực đồng tiền đổi trắng thay đen. Quyền lực xã hội đổi bạn thành thù. Quyền lực dùng bạo lực. Quyền sống cũng dùng bạo lực. Nhưng không gì đáng sợ hơn khi chính quyền dùng bạo lực với dân thường.

Vụ nông dân Đoàn Văn Vươn ở Tiên Lãng Hải Phòng là một đỉnh điểm của thời bạo lực đỏ. Một vụ trấn áp bằng “chuyên chính vô sản quá đà” đã đẩy tới máu đổ, khiến ai cũng bang hoàng đến hoảng sợ. Nhưng tội ác chưa dừng khi kẻ chống lại chuyên chính bị còng tay. Tội ác tiếp tục phơi bày khi ngôi nhà của tội phạm bị san bằng mà không còn ai trong đó. Thời quân giải phóng tiến vào Sài gòn cũng không làm như thế với những ngôi nhà của kẻ thù đã đầu hàng hay tháo chạy. Nhưng chính quyền Tiên Lãng đã làm điều đó với chính người dân của mình. Có thể nói, đó là hành động của “bạo lực đỏ”.

Chưa nói đúng sai, chỉ nói về sự phản ứng manh động của người nông dân Đoàn Văn Vươn khi thấy mình bị dồn vào bước đường cùng, cũng đủ hiểu bạo lực đỏ đang hoành hành thế nào. Người nông dân ấy biết mình không thể thắng được chính quyền, nhưng họ đã bị buộc phải lựa chọn “mù quáng” như người ngoài cuộc vẫn nghĩ. Sự “mù quáng bắt buộc” ấy không chỉ dạy cho chính họ bài học đắt giá, mà chính là họ muốn dạy cho quyền lực một bài học thức tỉnh lương tri.

Nhìn ngược về lịch sử, những cuộc khởi nghĩa nông dân đều nổ ra bởi sự áp bức của quyền lực trị vì, bóc lột, cướp công cướp của. Vụ nổi dậy của nông dân Thái Bình cuối thế kỷ trước đã lật đổ nhiều quan chức từ thôn xã đến huyện tỉnh. Và giờ đây, cuộc nổi dậy của gia đình Vươn nông dân cũng chỉ lặp lại như vậy mà thôi.

Và máu đã đổ.

Lực lượng CA và quân đội cưỡng chế khu đất của Vươn nông dân

Tôi ngước nhìn lên cao hơn, xem có ông quan to nào đang rình rập áp bức dân? Tự nhiên tôi nghĩ đến ông bộ trưởng giao thông đang lồng lộn kiên quyết “móc túi” dân với dự án thu tiền xe lưu thông để xây hạ tầng? Cứ làm như xe đang lưu thông chưa bao giờ bị đánh thuế! Cứ làm như từ xưa và cả tương lai nữa, nhà nước sẽ không có ngân sách để đổ vào giao thông. Vậy đường sá, cầu cống, sân bay, hải cảng… chẳng lẽ tự nhiên mà có? Hàng trăm thứ thuế của dân (chứ đâu phải của mấy ông chính phủ) đã đổ vào đấy, và đổ vào túi của bọn quan tham nữa mới có đường sá, cầu cống, sân bay, hải cảng… cho quốc kế dân sinh, và cho chính các ông bay đi bay về sớm tối. Nếu cai quản một bộ tiêu tiền như nước mà chỉ tư duy như một trưởng thôn thì liệu dân có còn tin quan nữa hay không?

Vẫn biết có quyền thì có lực, nhưng khi cái quyền lực trở nên độc tài thì nó chính là bạo lực.

Nếu chúng ta đang lo ngại về nạn “bạo lực học đường”, thì chính chúng ta còn lo ngại hơn rất nhiều về nạn “bạo lực đỏ” – bạo lực quan.

Nếu không hạn chế được nạn “bạo lực đỏ” thì máu dân lành vẫn đổ. Và có thể, cả máu của quan nữa.

Thiện tai! Thiện tai!…

1.2012

N.T.T.

Nguồn:  Blog Nguyễn Trọng Tạo

Thursday, 12 January 2012

586.Cần khởi tố ngay vụ án hình sự về hành vi hủy hoại tài sản trong vụ cưỡng chế tại huyện Tiên Lãng – thành phố Hải Phòng


Luật sư Trần Vũ Hải

Trong cuộc họp báo tối ngày 12/01/2012 tại trụ sở UBND thành phố Hải Phòng, ông Lê Văn Hiền – Chủ tịch UBND huyện Tiên Lãng thừa nhận ngôi nhà ông Vươn bị đánh sập, không nằm trong diện tích đất bị cưỡng chế. Lý do đánh sập theo ông Lê Văn Hiền do là nơi trú ngụ của đối tượng chống cưỡng chế.

 Nếu đúng vậy, đã có đủ yếu tố cấu thành hành vi cố ý hủy hoại tài sản của công dân (hủy hoại tài sản của gia đình công dân Đoàn Văn Vươn), phải bị truy cứu trách nhiệm hình sự theo Điều 143 Bộ luật hình sự (BLHS). Chúng tôi đề nghị Cơ quan pháp luật Việt Nam khởi tố ngay vụ án hình sự để điều tra làm rõ hành vi hủy hoại tài sản trên. Cần làm rõ về những người đã ra lệnh, đánh sập ngôi nhà. Đồng thời cần mở rộng vụ án để xem xét việc thu hồi, cưỡng chế, giải quyết khiếu nại, khởi kiện có đúng pháp luật hay không? Hành vi trái pháp luật nào cần phải xem xét trách nhiệm hình sự? có thể theo những tội danh sau:

  1. Tội lợi dụng chức vụ, quyền hạn trong khi thi thành công vụ – Điều 281 BLHS
  2. Tội lạm dụng quyền trong khi thi hành công vụ – Điều 282 BLHS.
  3. Tội thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng –Điều 285 BLHS.
  4. Tội vi phạm các quy định về quản lý đất đai – Điều 174 BLHS.

Do lực lượng Công an thành phố Hải Phòng tham gia trực tiếp vào việc cưỡng chế  (theo ông Giám đốc Công an Hải Phòng – Đỗ Huy Ca), nên Cơ quan điều tra thuộc Bộ Công an cần trực tiếp điều tra vụ này. Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam và Hội Nông dân Việt Nam, các Đại biểu quốc hội tại thành phố Hải Phòng (trong đó có Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng) cần thực hiện giám sát hoạt động của các Cơ quan tiến hành tố tụng trong việc điều tra truy tố xét xử vụ án này theo Điều 32 Bộ luật tố tụng Hình sự.

Chúng tôi đề nghị các nhà báo, luật sư và các công dân khác lên tiếng yêu cầu các Cơ quan của thành phố Hải Phòng và các Cơ quan pháp luật làm rõ, điều tra vụ việc cưỡng chế tại huyện Tiên Lãng, góp phần bảo vệ quyền lợi chính đáng của những người lao động (trong đó có đại gia đình ông Đoàn Văn Vươn), thực hiện đúng theo Luật Đất đai và nếu thấy Luật Đất đai chưa đảm bảo quyền lợi đầy đủ cho những người nông dân, đề nghị Quốc Hội nhanh chóng sửa đổi Luật Đất đai theo hướng này.

T.V.H.

Wednesday, 11 January 2012

584.Góc nhìn đối lập về (vụ) chủ đầm tôm bị cưỡng chế

VNExpress

Góc nhìn đối lập về chủ đầm tôm bị cưỡng chế

Nguyễn Hưng

Trong khi người dân xã Vinh Quang (Tiên Lãng, Hải Phòng) coi ông Đoàn Văn Vươn như “người hùng” khai hoang, lấn biển thì UBND huyện lại cho rằng ông Vươn “đắp đê thu lợi cá nhân chứ có ích gì cho xã hội”.

Tại con đường dẫn vào khu đầm vừa bị cưỡng chế của ông Đoàn Văn Vươn, người tự xưng là công an xã (đeo khẩu trang) ngăn cấm tất cả mọi người đi vào.

Ngoài công an xã, rất nhiều thanh niên luôn dùng xe phân khối lớn, tay lăm lăm hung khí dọa dẫm, rú ga khắp khu đầm mỗi khi có người đến.

Chiều 10/1, tại khu vực đầm thủy sản ngoài đê xã Vinh Quang, hàng chục người dân vẫn tập trung bàn tán về vụ cưỡng chế đối với hộ ông Đoàn Văn Vươn. Cách triền đê chừng vài trăm mét, đầm thủy sản của gia đình ông Vươn tiêu điều với dấu tích còn sót lại của căn nhà hai tầng bị san phẳng. Nhiều vật dụng lẫn trong đống đổ nát.

Ánh mắt buồn nhìn sang khu đầm của hàng xóm, chủ đầm Vũ Văn Hiền nói: “Chống người thi hành công vụ là anh Vươn sai rồi. Nhưng trước đó, phải phong cho anh Vươn là người hùng”.

Là người cùng khai phá vùng đất ven sông cửa biển xã Vinh Quang từ hàng chục năm nay, ông Hiền thấm thía cảnh gia đình ông Vươn đổ mồ hôi công sức, thậm chí cả tính mạng của cô con gái 8 tuổi và một người cháu trên mảnh đất này. “Gia đình anh Vươn đã dám đương đầu với trời đất, thiên tai, làm được việc mà lực lượng thanh niên xung phong không làm được, phải bỏ đi”, ông Hiền nói.

Căn nhà 2 tầng ở giữa đầm của gia đình ông Đoàn Văn Vươn bị coi là hiện trường vụ án, đã bị phá. Ảnh: Nguyễn Hưng.

Người dân ở xã Vinh Quang khi nói về ông Vươn đều khẳng định ông sống hòa nhã, quan tâm tới mọi người. Công trình lấn biển của khu đầm thủy sản, đi đầu là gia đình ông Vươn đã giúp hàng trăm hộ dân xã Vinh Quang không còn phải chạy đôn chạy đáo mỗi mùa mưa bão.

“Trước đây chưa có khu đồng này thì dân luôn lo vỡ đê. Mùa bão chúng tôi kinh lắm, có bão phải chạy tới mãi xã trong. Có đồng của ông Vươn chúng tôi yên tâm, bão gió chúng tôi không phải chạy”, ông Doãn, người xóm chùa trên nói.

Còn với ông Phạm Văn Danh, nguyên Bí thư đảng ủy xã Vinh Quang, dù đã 20 năm, ông vẫn không thể nào quên hình ảnh kỹ sư nông nghiệp Đoàn Văn Vươn tìm đến ông xin được khẩn hoang khu bãi ngoài đê. “Lúc nó xuống xin làm tôi khuyên là không làm được đâu, nhà nước còn không làm được nữa là. Nhưng nó không nghe, cứ quyết làm”, đảng viên 82 tuổi nhớ lại.

Ông Danh kể, để thực hiện “canh bạc” với trời đất, ông Đoàn Văn Thiểu, bố của Vươn đã phải bán đàn vịt 1.000 con và 20 tấn thóc. Vươn huy động tất cả anh chị em cùng bà con, làng xóm cùng tiến ra vùng biển hoang… Nhiều năm vật lộn với trời đất được đền đáp bằng bờ kè dài chừng hai km, tạo nên bãi bồi màu mỡ, giải quyết công ăn việc làm cho nhiều lao động địa phương. Khu đầm còn là lá chắn vững chãi cho khu dân cư phía trong đê.

“Tôi và cả xã Vinh Quang không ngờ Vươn làm được và thành công”, ông bí thư già cứ nhắc đi nhắc lại.

Ông Phạm Văn Danh: “Tôi và cả xã Vinh Quang không ngờ Vươn làm được và thành công”. Ảnh: Nguyễn Hưng.

Trong khi đó, trao đổi với VnExpress, Chánh văn phòng UBND huyện Tiên Lãng Ngô Ngọc Khánh nói: “Anh Vươn không phải người tốt. Nói đúng ra, anh Vươn chẳng có công lao gì, cũng chẳng phải là người đi đầu vì sử dụng hàng chục ha và thu lời nhưng không đóng góp gì cho địa phương. Đặc biệt từ năm 2007 đến nay, anh hoàn toàn ăn không. Anh đắp đê để thu lợi cá nhân chứ có ích gì cho xã hội”.

Ông Khánh cho rằng, dư luận tốt về ông Vươn “chỉ là của một số người”. “Người ta nói thế là không đúng”, ông Khánh nói chắc nịch.

Đại diện UBND huyện Tiên Lãng tái khẳng định, việc cưỡng chế đối với diện tích đầm thủy sản của hộ ông Đoàn Văn Vươn là căn cứ theo quyết định của UBND huyện. Từ năm 2007, khu đất giao cho ông Vươn đã hết hạn, UBND huyện đã 8 lần làm việc yêu cầu ông Vươn bàn giao lại nhưng hộ này nhất quyết không trả. “Ông Vươn luôn chống đối, không chấp hành”, ông Khánh nói.

Trước nghi vấn việc cưỡng chế khu đầm của ông Vươn để giao cho một số người đã được “nhắm” trước, ông Khánh cho biết, đây là việc sau này, còn hiện tại cứ bàn giao cho xã quản lý. “Trách nhiệm của huyện, đúng – sai, cơ quan chức năng sẽ xem xét”, Chánh văn phòng UBND huyện Tiên Lãng nói.

Chánh văn phòng UBND huyện Tiên Lãng: “Anh Vươn không phải người tốt”. Ảnh: Nguyễn Hưng.

Chánh văn phòng Khánh khẳng định, cán bộ huyện, xã là những người làm công ăn lương nhà nước, không có thù hằn với ông Vươn. “Quan điểm của huyện là khi thu hồi đất đầm này sẽ giao cho dân để tiếp tục sản xuất, không phải ngăn cấm, loại trừ ai cả. Khi thuyết phục đáng ra anh Vươn cứ trả lại đầm rồi làm đơn xin giao tiếp thì cơ quan có thẩm quyền mới quyết định việc có giao nữa hay không”.

Vụ việc ở khu đầm thủy sản xã Vinh Quang đã âm ỉ nhiều năm nay. Cho rằng bị UBND huyện Tiên Lãng bội ước, các hộ dân không chấp hành. Khi thông báo cưỡng chế được phát đi, một số người dân nằm trong diện phải thu hồi đất đã thể hiện tinh thần không chấp thuận bằng những tuyên bố sẽ có phản kháng.

Ngày 5/1/2012, khi hơn 100 cảnh sát, bộ đội cưỡng chế, thu hồi đất của gia đình ông Đoàn Văn Vươn, một số người đã gài mìn tự chế trong vườn, cầm súng hoa cải chống lại. Bốn cảnh sát và hai cán bộ huyện đội bị thương, trong số này có người đứng đầu công an huyện Tiên Lãng.

Hai trung đội cảnh sát đặc nhiệm cùng nhiều lực lượng cảnh sát bảo vệ được điều xuống Tiên Lãng tăng cường. Giám đốc, 4 phó giám đốc công an thành phố Hải Phòng trực tiếp có mặt hiện trường. Tuy nhiên, khi cảnh sát tiếp cận ngôi nhà, những người nổ súng đã biến mất.

Ngay sau đó ông Đoàn Văn Vươn (52 tuổi) bị bắt giữ. Chiều 7/1, ông Đào Văn Quý (46 tuổi), em trai ông Vươn, được công an xác định là nghi can nổ súng, đã trình diện. 7 người liên quan hiện đã bị bắt giữ, 2 người đang bị truy bắt. Giám đốc Công an Hải Phòng Đỗ Hữu Ca thừa nhận, đã không lường được hết tính chất phức tạp của vụ cưỡng chế.

Khi phóng viên đến gần khu vực đầm thủy sản của của ông Đoàn Văn Vươn ngày 10/1, nhiều thanh niên dáng bặm trợn, mang theo hung khí đã xông ra cản đường. Ba người khác tự xưng là công an xã án ngữ lối đi hẹp, đòi xuất trình “giấy giới thiệu của ủy ban”. Phải tới khi có chỉ đạo của trưởng công an xã, những người này mới nhường đường.Trả lời về việc này, Chánh văn phòng UBND huyện Tiên Lãng Ngô Ngọc Khánh cho biết, việc này huyện không có chủ trương nhưng đây là biện pháp quản lý. “Báo chí muốn tác nghiệp thì phải liên hệ chính quyền địa phương. Nếu cứ đến mà tác nghiệp thì họ ngăn cấm là đúng”, ông Khánh cho biết.

.

Ý kiến bạn đọc trên VNExpress

Khó hiểu!

Tại sao lại: “Khi phóng viên đến gần khu vực đầm thủy sản của của ông Đoàn Văn Vươn ngày 10/1, nhiều thanh niên dáng bặm trợn, mang theo hung khí đã xông ra cản đường”… mà cán bộ an ninh địa phương không ngăn cản, lại còn trả lời: “Báo chí muốn tác nghiệp thì phải liên hệ chính quyền địa phương. Nếu cứ đến mà tác nghiệp thì họ ngăn cấm là đúng”. dân bặm trợn, xã hội đen là ai ???????

Hồng |

UBND Huyện Tiên Lãng

Đúng là xã hội này hết cách nói, “1m2 10 người chết” UBND huyện Tiên Lãng muốn chiếm đất thì phải nghỉ cho kỷ 1 người có học tại sao không sử dụng cái đầu của mình làm mảnh đất đó đi, gia đình ông Vươn đã đổ mồ hôi xương máu ra để xây dựng lên, cv này có ai giám làm không khi mảnh đất này hái ra tiền thì huyện này nhảy vào lấy lý do này nọ để chiếm đoạt.

mua hoa tuyet |

Mong Vnexpress sớm làm rõ những khúc mắc này!

Rõ ràng là có nhiều khuất tất trong vụ việc này, mong Vnexpress làm rõ “có hay không việc một số cán bộ huyện câu kết với các ông lớn khác cướp đất của người dân để cùng nhau hưởng lợi”. Nếu không có vụ ông Vươn chống người thi hành công vụ thì tôi nghĩ gia đình ông Vươn có “kêu trời cũng chẳng thấu”.

TS |

Nên có điều tra và kết luận của cơ quan cấp trên

Việc chống người thi hành công vụ luôn là sai. Tuy nhiên, cũng cần có điều tra làm rõ xem những người thi hành công vụ đó có lạm quyền, lợi dụng việc công cho lợi ích riêng không; những người phản kháng có phải vì muốn gây rối trật tự và có bản chất côn đồ không hay là do cực chẳng đã, bị o ép, cưỡng đoạt mồ hôi, xương máu mà phải làm liều.
Chính quyền là của dân, do dân và vì dân. Chính quyền nhằm đảm bảo trật tự xã hội, tạo môi trường, điều kiện và cơ hội cho người dân phát triển, làm giàu chính đáng và đóng góp cho xã hội. Mỗi người dân phát huy sức lực, trí lực, vật lực làm giàu cho bản thân, tạo công ăn việc làm cho người khác chính là đóng góp cho xã hội.
Đúng sai của mỗi bên đến đâu sẽ do cơ quan điều tra làm rõ. Tuy nhiên, phát biểu của Chánh văn phòng UBND huyện Tiên Lãng thật đáng buồn. Nếu như mọi cán bộ đều như ông Khánh thì còn người dân nào muốn đóng góp sáng kiến, đổ mồ hôi, xương máu để làm kinh tế nữa.
Sự việc đã không tồi tệ như vậy nếu như chính quyền địa phương tiếp tục giao đất cho gia đình ông Vương và các hộ dân ở đây theo đúng chế độ đãi ngộ của Nhà nước đối với người có công khai hoang.
Tôi mong các cơ quan điều tra cấp trên (Tỉnh và Trung ương) sớm vào cuộc điều tra, đưa ra kết luận về đúng sai của mỗi bên và có hính thức xử lý thỏa đáng để người dân yên tâm làm kinh tế, sống và làm việc theo pháp luật.

Nguyễn Tiến Dũng

Đất rừng phương nam bây giờ

đọc bài này tôi lại nhớ đến bộ phim đất rừng phương nam mọi người ạ, thật quá đáng càng ngày càng không thể chịu nổi…

lan lan

Nực cười

Nực cười nhìn lại mấy ông tai to bụng bự có bao giờ tay , chân đụng tới một cái gì đâu mà nói . Làm sao hiểu được nổi vất vả , cơ cực của người dân chân lấm tay bùn chứ . Bao mồ hôi , bao công sức của người dân bỏ ra mà cứ lăm le muốn chiếm làm của riêng . Có 1 câu nói ! Dân không bao giờ tự nhiên làm phản là do người lãnh đạo ép dân làm phản mà thôi – Nghĩ lại cũng đúng .

Huỳnh Tấn Phát |

Điều tra

Tôi nghĩ là chính quyền địa phương có vấn đề,cứ cho các cán bộ này nghỉ để điều tra là êm ngay

duc |

LUẬT VUA THUA LỆ LÀNG

chính quyền địa phương phải khuyến khích tạo điều kiện cho người dân làm ăn sinh sống chính đáng chứ, lúc người dân khó khăn thì ko giúp, lúc thấy bắt đầu có ăn thì ghen ăn tức ở, thòm thèm chia chác, tất cả cũng chỉ vì đồng tiền.

tran |

Chỉ có láng giềng mới hiểu được sự tình

Sự việc nổ súng làm 6 người bị thương trên theo tôi là cà một câu chuyện dài , không cớ chuyện người ta lại đi chống lại tổ chức được cho là có quyền lực cao .Không dại gì mà anh dân thường lại đi đánh cảnh sát , chỉ có bọn điên mới làm thế . mà tôi nghĩ không lẽ cả gia đình ông Vươn điên . Không có lửa thì làm sao có khói , phải có những uẩn khúc trong vụ việc này , Chỉ có láng giềng gần mới hiểu được và phân tích một cách công minh nhất . Mong các cơ quan có thẩm quyền hãy vào cuộc để làm rõ vụ việc một cách công tâm nhất ,để những người dân thấp cổ bé họng có cơ hội đòi lại công bằng.

le nguyen hung |

Đồng ý! Nghi vấn đang có khuất tất!!!!

Nếu UBND huyện Tiên Lãng xử lý có lý có tình với dân thì có lẽ sẽ không xảy ra sự cố như trên! Có thể bên trong đó có vấn đề khuất tất!!!! Khi khó khăn, đói khổ thì chính quyền địa phương chắc gì đã giúp được gì cho dân! Khi người dân vươn lên từ khó khăn thì lại “dòm ngó” muốn tranh ăn!!!

Nguyen Hoang Phuong-KG |

Tôi nghĩ là chính quyền địa phương có vấn đề

Tôi nghĩ là chính quyền địa phương có vấn đề,tức nước thì vỡ bờ thôi,lại tham ô tham nhũng rồi.

NGUYEN VAN NAM |

Xử theo đúng pháp luật thôi

Vụ này xẽ được xử kín thôi. Anh Vươn chống người thi hành công vụ thì sẽ bị xử theo pháp luật. Còn nguyên nhân đằng sau đó thi chắc là không có lời giải. Dù sao đó cũng chỉ là dân nói chứ làm gì có chứng cứ. Pháp luật luôn đúng nếu luật sai thì chỉ có người làm sai thôi.

Vũ Công Trứ |

Chánh VP UBND Huyện Tiên Lãng.

Ông Chánh VP UBND huyện Tiên Lãng nói Ông Vươn không phải người tốt tại sao người dân lại nói Ông Vươn là người tốt, hay chính quyền địa phương này bưng bít và nhòm ngó mảnh đất sinh lợi này cho chính bản thân các vị? Tôi nghĩ rằng ông Vươn có giao lại đất thì chắc chắn chính quyền cũng ko giao lại cho Ông Vươn sản xuất tiếp đâu. Các vị hãy xem quyền lợi của người dân như quyền lợi của chính mình thì các vị sẽ làm khác chứ không để xảy ra vụ việc vừa rồi. Những người đi khai hoang mới được hưởng những lợi mà công sức họ đã bỏ ra, thậm chí cả mồ hôi và nước mắt.

Dung Dung |

Bức xúc

Tức nước vỡ bờ thôi!
Các ông chính quyền ở tận trên cao thì làm sao mà biết được người ta phải làm như thế nào mới được cơ ngơi đấy chứ. Hay là việc đã rồi thì ông lãnh đạo nọ mới nói là thu hồi để giao cho dân tiếp tục nuôi tôm? Ông Vươn này có phải là dân không? hay là đã có dự án nào nhắm mảnh đất ấy rồi. Việc này cũng phải nghe từ những người dân cùng lấn biển với ông Vươn chứ, như thế thông tim mới chính xác được. Nhưng mà tại sao ông chính quyền lại cấm nhà báo đến tác nghiệp chứ?hay các ông sợ? Trong việc này thì phải công bằng chứ đừng có mà bưng bít thông tin để ghép tội cho người ta! Rõ ràng là ông Vươn chống người thi hành công vụ là sai pháp luật rồi! nhưng xương máu và mồ hôi đổ xuống đấy như thế mà bị cướp đi thì thật là uất ức quá đi chứ. Các ông chính quyền thu hồi để làm gì?? vậy các ông đã làm những gì để giải quyết công ăn việc làm cho người bị thu hồi chưa hay chỉ ít tiền đền bù. nhưng đấy là vật chất, còn về tinh thần và nhiệt huyết của người ta vào đấy các ông đã cân nhắc chưa??

Theo tôi thông tin của người dân quanh đấy mới là đúng nhất, các ông chính quyền hay quan liêu lắm, hãy để các nhà báo tác nghiệp thì mới biết được ai đúng ai sai. Nêu trong việc này ông Vươn kia mà đúng thật như bài báo này đăng thì bà con cũng nên đứng ra mà bảo vệ lẽ phải, còn hành động của ông vươn chống lại Công an thì dĩ nhiên phải chịu trách nhiệm rồi. Mong các ông chính quyền làm gì thỉ làm nhưng hãy để nhân dân còn tin tưởng một tý. Đừng vì quyền lợi của một nhóm cá nhân nào đó chỉ biết ngồi một chỗ mà bưng bít thông tin và làm cho dân mất lòng tin vào chính quyền, đừng dùng quyền lực đàn áp nhân dân mà phải giải quyết có tình có lý thì dân mới tin được chứ đừng có hơi một tý là cưỡng chế, cưỡng chế. Các ông cũng nên kiểm điểm lại xem các ông đã đúng chưa đã!

nguyenhai |

Xin thưa ông CVP huyện Tiên Lãng

Ông bảo “Khi thuyết phục đáng ra anh Vươn cứ trả lại đầm rồi làm đơn xin giao tiếp thì cơ quan có thẩm quyền mới quyết định việc có giao nữa hay không” một hộ dân đang làm ăn tốt như vậy thế tại sao chính quyền xã không có giải pháp cho họ tiếp tục sản xuất mà phải “trả lại” rồi mới xem có được giao tiếp nữa không, “nữa không” ai mà biết được sau khi vụ việc xẩy ra như vậy rồi chắc các ông cũng sẽ trả lời là “nếu anh Vươn mà trà lại sau khi hoàn thiện hồ sơ chúng tôi sẽ tiếp tục giao cho anh ý”. Hãy tin vào những gì người dân sống xung quanh nhà ông Vươn nói, họ là những người hàng xóm họ hiểu gia đình nhà ông Vươn hơn chính anh em xa của họ, họ nói là chính xác.

Phạm Văn Dũng |

Tội người dân

“Khi phóng viên đến gần khu vực đầm thủy sản của của ông Đoàn Văn Vươn ngày 10/1, nhiều thanh niên dáng bặm trợn, mang theo hung khí đã xông ra cản đường.” Ngô Ngọc Khánh cho biết, việc này huyện không có chủ trương nhưng đây là biện pháp quản lý. “Báo chí muốn tác nghiệp thì phải liên hệ chính quyền địa phương. Nếu cứ đến mà tác nghiệp thì họ ngăn cấm là đúng”, ông Khánh cho biết. Nghe cái kiểu trả lời thế này là biết thừa có mờ ám. Mấy ông này cướp đất của dân rồi chia chác nhau ai mà chẳng biết. ỷ thế hiếp người như kiều thực dân. Nước ta cứ đói khổ vì những con người thế này đây. Tội cho người dân, xin chia sẻ cùng chú Vươn.

nguyenthang |

Việc cưỡng chế có vấn đề nghi vấn

Việc cưỡng chế của UBND huyện Tiên Lãng tôi thấy 100% là có vấn đề bên trong, thực ra sự việc ông Vươn không đóng thuế như họ nói chỉ là một cái cớ rất nhỏ, cái lớn hơn đó là vì lợi ích và giá trị của toàn bộ khu đất mà cả nhà ông Vươn mất bao nhiêu mồ hôi xương máu và cả tính mạng để tạo dựng nên, việc mà ngay cả nhà nước còn bó tay (như bài viết). Thời buổi này tấc đất tấc vàng mà. Tôi thấy bài viết nói rằng, người dân của Tiên Lãng còn khẳng định rằng công lao của gia đình ông Vươn là rất lớn với xã hội và đáng lẽ phải phong anh hùng, nhưng cái ông Khánh lại nói rất vô tư và trơn tru rằng họ chả có công lao và đóng góp gì. Thể nào, cũng sắp tới đây thôi, sau một khoảng thời gian cho tình hình dịu lại, trên khu đất của ông Vươn sẽ có một “Ông lớn” nhảy vào với nhiều hạng mục đầu tư dưới sự “bảo trợ” của chính quyền địa phương. Đã có rất nhiều vụ tiêu cực đất đai ở Hải Phòng liên quan đến các quan chức cao nhất chính quyền tỉnh này. Ôi, bao giờ mới có được sự công bằng? bao giờ dân hết khổ?

Bức Bối |

Thursday, 5 January 2012

592.Ảnh : NHÌN LẠI CHIẾN TRANH VIỆT NAM

  1. Những bức ảnh dưới đây cho chúng ta nhìn lại Chiến tranh Việt nam từ lúc Mỹ leo thang can thiệp đầu những năm 1960 đến lúc chính quyền Sài Gòn cũ sụp đổ”. Denverpost chỉ giới thiệu một câu vậy thôi nhưng xem phóng sự ảnh dưới đây ta thấy cả cuộc chiến tranh Việt Nam đã được dựng lại rất sinh động và xác thực, thật tuyệt vời! Cảm ơn KTS Võ Thanh Lân đã gửi cho đường link và Bs Nguyễn Hải Phong đã dịch phóng sự ảnh này.

    Lời người dịch: Đây là những bức hình chọn lọc được Denverpost đăng tải nhân kỷ niệm 35 năm ngày chế độ VNCH sụp đổ, 30/04/1975, để giữ tính khách quan, người dịch giữ nguyên những câu chữ nghĩa nguyên gốc theo quan điểm của Denverport như Nam Việt, Bắc Việt, Việt cộng, lực lượng chính phủ (là của chế độ Sài gòn cũ)...



    1. Một người lính Việt Nam Cộng hòa cầm súng lục đã lên đạn khi tra vấn hai du kích nghi là Việt cộng bị bắt trong một đầm lầy đầy cỏ dại ở vùng đồng bằng phía Nam cuối tháng tám năm 1962. Những người bị bắt bị lục soát, trói chặt và bị thẩm vấn trước khi bị dẫn đi cùng với những người tình nghi khác. (AP Photo/Horst Faas)



    2. Một thành viên phi đội Mỹ tháo chạy khỏi trực thăng chở quân CH-21 Shawnee bị nạn gần một ngôi làng ở Cà mau – cực nam của Nam Việt Nam, ngày 11 tháng 12 năm 1962. Hai chiếc trực thăng đã bị rơi không có tổn thương nhân mạng nghiêm trọng trong một cuộc tập kích của chính phủ vào khu vực bị Việt Cộng xâm nhập. Hai chiếc trực thăng đã được phá hủy để giữ chúng không bị rơi vào tay đối phương (AP Photo/Horst Faas)



    3. Một phi đội trưởng trực thăng người Mỹ với mũ cối, tay cầm súng carbine, theo dõi sự di chuyển dưới mặt đất của lính Việt Nam từ trên cao trong một cuộc hành quân chống du kích Việt cộng ở vùng đồng bằng sông Cửu Long, ngày 2 tháng Giêng năm 1963. Những người cộng sản Việt cộng đã tuyên bố chiến thắng trong cuộc chiến dai dẳng ở Việt nam sau khi bắn hạ 5 trực thăng Mỹ. Một sĩ quan Mỹ đã tử thương và ba nhân viên công lực Mỹ khác đã bị thương trong chiến trận. (AP Photo)
  2. #2




    4. Quan tài mang thi thể của 7 lính trực thăng Mỹ bị chết trong vụ rơi máy bay ngày 11 tháng Giêng năm 1963 được đưa lên máy bay vào thứ Hai ngày 14 tháng Giêng để đưa về nhà. Phi đội đã ở trên một trực thăng H21 bị rơi gần một túp liều trên một hòn đảo giữa một trong những nhánh sông Mê kông, khoảng 55 dặm phía Tây Nam Sài Gòn (AP Photo)



    5. Thượng tọa Thích Quảng Đức, tự thiêu trên một đường phố Sài gòn ngày 11 tháng 6 năm 1963, để phản đối việc đàn áp Phật tử bởi chính quyền Nam Việt Nam (AP Photo/Malcolm Browne, File)

    http://hqvnch.net/default.asp?id=1373&lstid=178
     
    MỘT SỰ THẬT ĐÃ BỊ BƯNG BÍT GẦN NỬA THẾ KỶ

    Chỉ cần xem qua cái video clip, ai cũng thấy rõ, sau khi cầm bình xăng tưới vào người Thượng Tọa Thích Quảng Đức đang ngồi bất động, tên ác tăng máu lạnh cộng sản nằm vùng Nguyễn Công Hoan (Huỳnh Văn Thạnh) còn cẫn thận rãi thêm một đường xăng từ nhà sư đi về phía sau, để hắn có thể đứng từ xa mà châm lửa!
    Vậy mà toàn bộ sách báo Cộng sản đều viết rằng “Hoà Thượng Thích Quảng Đức TỰ tẩm xăng”!!!
    Như vậy, rõ ràng hành vi của tên ác tăng cộng sản Nguyễn Công Hoan là hành vi giết người !
    Năm 1976, Nguyễn Công Hoan được Mặt Trận Tổ Quốc đưa ra làm đại biểu Quốc Hội đơn vị Phú Khánh
    Hòa thượng Thích Quảng Đức đã bị bức tử bởi Phật giáo Ấn Quang bằng cách tưới xăng đốt sống ngày 11 tháng 6, 1963 tại Sài gòn!




    6. Bay lúc hừng đông, ngay trên những tán lá rừng rậm, máy bay C-123 Mỹ phun thuốc làm rụng lá đậm đặc dọc theo đường điện chạy từ Sài Gòn đến Đà lạt ở Nam Việt Nam, đầu tháng 8 năm 1963. Những chiếc máy bay đã bay khoảng 130 dặm một giờ qua những địa hình đồi núi hiểm trở, đa số được cho là có Việt Cộng xâm nhập (AP Photo/Horst Faas)
  3. #3




    7. Một lính thủy đánh bộ Nam Việt, bị thương nghiêm trọng trong một cuộc phục kích của Việt cộng, được đỡ đần bởi đồng đội trên cánh đồng mía ở Đức Hòa, cách Sài Gòn khoảng 12 dặm, ngày 5 tháng tám năm 1963. Một trung đội 30 lính thủy đánh bộ Việt Nam cộng hòa đang lùng sục du kích cộng sản thì một tràng dài súng tự động đã giết một và làm bị thương 4 lính thủy đánh bộ (AP Photo/Horst Faas)



    8. Một người cha ôm xác con trong khi toán lính biệt kích quân đội Nam Việt ngồi nhìn xuống từ xe thiết giáp ngày 19/3/1964. Đứa trẻ đã bị chết khi lực lượng chính phủ truy đuổi quân du kích trong một ngôi làng gần biên giới Campuchia (AP Photo/Horst Faas)



    9. Tướng William Westmoreland nói chuyện với binh lính thuộc tiểu đoàn 1, trung đoàn 16 thuộc Lữ đoàn 2, Sư đoàn đệ nhất Mỹ tại mặt trận gần Biên Hòa Việt Nam, 1965 (AP Photo)



    10. Ánh nắng xuyên qua tán lá rừng rậm rạp bao quanh thị xã Bình Giã khói lửa, 40 dặm phía đông Sài Gòn, đầu tháng Giêng năm 1965, khi quân lính Nam Việt, có cố vấn Mỹ đi kèm, nghỉ ngơi sau một đêm căng thẳng, ẩm ướt và lạnh lẽo phục kích bất thành một cuộc tấn công của Việt cộng. Một giờ sau, khi khả năng đột kích ban đêm của Việt cộng không còn, quân lính mới bắt đầu một ngày dài nóng nực săn đuổi du kích cộng sản lẩn tránh trong rừng rậm (AP Photo/Horst Faas)

  4. #4




    11. Trực thăng Quân đội Mỹ quần thảo xả súng máy vào hàng cây để yểm trợ tấn công cho lính bộ binh Nam Việt trong một cuộc tấn công một trại Việt Cộng 18 dặm phía Bắc Tây Ninh, tây nam Sài gòn, gần biên giới Campuchia, Việt nam tháng ba năm 1965 (AP Photo/Horst Faas, hồ sơ)



    12. Những người Việt bị thương được cứu giúp khi nằm trên đường phố sau một vụ nổ bom bên ngoài Đại sứ quán Mỹ ở Sài gòn, ngày 30 tháng ba năm 1965. Khói bốc lên từ mảnh vụn trên mặt đất. Ít nhất hai người Mỹ và nhiều người Việt đã bị giết trong vụ nổ. (AP Photo/Horst Faas)



    13. Đại úy Donald R. Brown từ Annapolis, Maryland, cố vấn của tiểu đoàn 2, thuộc trung đoàn Việt Nam 46, nhảy xuống từ trực thăng lao đến vị trí ẩn nấp một đê ruộng lúa trong một cuộc tấn công vào Việt Cộng ở khu vực cách 15 dặm phía tây Sài Gòn vào ngày 4 /4/1965 trong chiến tranh Việt Nam. Đồng sự của Brown, đại úy Di, trưởng toán, vội vã chạy ở phía sau với lính thông tin. Phía Việt nam tổn thương 12 nhân mạng trước khi cánh đồng được chiếm (AP Photo/Horst Faas)



    14. Lính Mỹ đang lùng sục nơi ẩn náu của Việt Cộng tại một con mương lầy lội trong rừng rậm ngày 6 tháng 6 năm 1965, tại Thác Trị An, khoảng 40 dặm Đông Bắc Sài Gòn, Nam Việt Nam (AP Photo/Horst Faas) 



    15. Sự khốc liệt của trận Đồng Xoài được biểu hiện trên khuôn mặt của Trung sĩ quân đội Mỹ Philip Fink, một cố vấn của tiểu đoàn biệt kích Việt nam 52, chụp ngày 12 tháng 6 năm 1965. Đơn vị chịu trách nhiệm chính chiếm lại một tiền đồn trong rừng từ Việt Cộng (AP Photo/Steve Stibbens)

  5. #5




    16. Một quân nhân Mỹ không rõ danh tính mang trên mũ cối dòng khẩu hiệu viết tay ” Chiến tranh là địa ngục”, ở Việt nam ngày 18/6/1965 (AP Photo/Horst Faas, File)



    17. Xe tải tiếp vận quân đội Nam Việt đi vòng một chiếc cầu bị phá hủy trên tuyến đường đi Plei-ku trên đường 19, ngày 18 /7/1965. Cả chiếc cầu nguyên thủy, và chiếc cầu tạm đặt trên nó, đều bị phá hủy bởi Việt Cộng (AP Photo/Eddie Adams)



    18. Lính thủy đánh bộ bị thương nằm trên sàn của trực thăng H34, ngày 19/8/1965 khi họ được di tản từ vùng chiến trận ở bán đảo Vạn Tường (AP Photo) (ND: bán đảo Vạn tường ở Quảng Ngãi)



    19. Phóng viên ảnh Huỳnh Thanh Mỹ của hãng AP theo sát một tiểu đoàn Việt Nam bị gim chặt tại một ruộng lúa ở đồng bằng sông Cửu Long khoảng 1 tháng trước khi ông bị tử trận vào ngày 10/10/1965 (AP Photo) (ND: Ông Huỳnh Thanh Mỹ là anh trai của Nick Út – Huỳnh Công Út)



    20. Lính không quân thuộc sư đoàn Khinh kỵ đệ nhất Mỹ trên một thuyền đổ bộ tiếp cận bờ biển Quy Nhơn, 260 dặm đông bắc Sài Gòn, Việt Nam vào tháng chín năm 1965. Những đơn vị tiên phong gồm 20,000 lính mới đã được đưa vào cho một cuộc tấn công Việt cộng trong chiến tranh Việt Nam (AP Photo)
    Reply With Quote
  6. #6




    21. Lính dù của tiểu đoàn 2, Lữ đoàn không vận 173 của Mỹ giữ vũ khí tự động trên mặt nước khi họ băng qua một con sông trong mưa để truy lùng vị trí Việt cộng trong vùng rừng nhiệt đới ở Bến Cát, Nam Việt Nam, ngày 25/9/1965. Lính dù đã lùng sục khu vực trong 12 ngày mà không thấy bóng dáng đối phương (AP Photo/ Henri Huet)



    22. Lính dù Mỹ bị thương được giúp đỡ bởi đồng đội đến trực thăng tải thương vào ngày 5/10/1965 trong Chiến tranh Việt Nam. Lính dù thuộc tiểu đoàn 1, Lữ đoàn không vận 173 chịu nhiều tổn thất trong cuộc giao tranh với du kích Việt cộng trong khu rừng chiến khu “D” Nam Việt Nam, 25 dặm phía đông bắc Sài gòn (AP Photo)



    23. Sinh viên đại học mang biểu ngữ ủng hộ nước Mỹ quấy rối các cuộc biểu tình chống chiến tranh của sinh viên phản kháng sự can thiệp của Mỹ ở Việt nam tại Đại học Cộng đồng ở Boston, Massachusetts ngày 16/10/1965 (AP Photo)



    24. Pháo đài bay B-52 thả một loạt bom 750 cân Anh tại một vùng duyên hải trong chiến tranh Việt Nam, ngày 5 /11/1965 (AP Photo/USAF)



    25. Cha tuyên úy John McNamara từ Boston làm dấu thánh giá khi ông tiến hành nghi thức cuối cùng cho nhiếp ảnh gia Dickey Chapelle vào ngày 4 /11/1965 ở Nam Việt Nam. Chapelle tháp tùng một đơn vị lính thủy đánh bộ Mỹ trong một trận đánh ở Chu Lai cho tờ National Observer thì bị thương nghiêm trọng cùng với 4 lính thủy đánh bộ do một quả mìn nổ. Cô chết trên trực thăng đến bệnh viện. Cô là phóng viên chiến trường nữ đầu tiên bị chết ở Việt Nam và là nữ phóng viên người Mỹ đầu tiên hy sinh khi làm nhiệm vụ. Thi hài của cô được hồi hương với vệ sĩ danh dự gồm 6 lính thủy đánh bộ và được an táng theo nghi thức của lính thủy đánh bộ. (AP Photo/Henri Huet)

    Nguồn vietlandnews.net

679.0 Hướng dẫn cài đặt AD RMS server ( Active Directory Rights Management Services) có trong Windows Server 2012.

Nguồn: https://mdungblog.wordpress.com/2018/06/21/simple-guide-huong-dan-cai-dat-ad-rms-windows-server-2012-r2/   Hôm nay mình xin giới thiệ...